Nó cũng có nghĩ rằng bạn đã làm cho người ghen tị. Thử hỏi trái tim kia làm thế nào để chịu nổi? Bác sĩ Walter Cannon tại Y khoa Đại học đường Harward đã giải thích rằng: "Phần nhiều, ai cũng tưởng tim người ta làm việc không ngừng. Ông tuyên bố: "Những người mạnh khoẻ làm việc tinh thần mà thấy mệt thì nhất định là bao giờ cũng do những nguyên nhân tâm lý và nguyên nhân cảm xúc",
Nhà triết ly học Clarence Darron thu gọn thí dụ này trong câu: "Biết rộng tức là hiểu nhiều và khi đã hiểu thì không chỉ trích và buộc tội ai cả". Emerson viết trong thiên tuỳ bút Tự tín rằng: "Trong sự giáo dục của một người, có một thời gian người đó nhận thấy rằng ganh tị là ngu, bắt chước là tự tử, rằng phận mình sao thì phải chịu vậy, rằng trong vũ trụ mênh mông đầy thức ăn này: người đó phải vất vả cày miếng đất trời đã cho mình thì mình mới có được hột lúa ăn. Nhưng về sau bị một đàn sâu đục khoét nó đành chịu đổ lăn ra.
Hiện nay 72 triệu người Mỹ theo tôn giáo, thiệt còn nhiều hơn thời nào nữa. Ngày hôm nay sẽ rán sống từng ngày một, này nào chỉ biết công việc ngày ấy, chứ không một lúc ôm lo cho cả đời mình. Ông Dale Carnegie đã mở đường trong công việc viết sách cho người lớn bằng lối văn ấy.
Trớ trêu hơn nữa là bản thông kê này lại rất dài. Morgan, một trong những nhà tài chính khôn khéo nhất từ trước tới nay. Nhưng nghĩ kỹ bài học còn rất rẻ.
Tôi xin đơn cử truyện một người bán sách thất vọng, ông John R. Trong những nămphấn đấu đau lòng ấy, không bao giờ mátôi ưu tư. Năm 1932, bà sống trơ trọi trong một căn nhà có ba phòng.
Số mạng đã bắt vậy". Ngày nay một pho tượng đá hoa cương được dựng trước phòng Triển lãm Quốc gia - một bức tượng nhắc nhở cho những ai qua lại, một vinh dự hoàn toàn nhất của Anh Cát Lợi. Nếu con ta bạc bẽo thì lỗi về ai? Có lẽ về ta.
Khi tôi hỏi bà tại sao lại tự buộc vào khổ thảm làm vậy, bà đáp: "Để khỏi có thời gian ưu tư". Ngày hôm nay tôi chăm nom đến thân thể tôi. Kết quả là đến nay, các bà làm được nhiều việc hơn mà lại ít mệt hơn.
Vậy ông đã "thuật nhi bất tác" đúng như lời đức Khổng Tử, mà nhận rằng trong sách của mình không có chi mới hết. Chỉ trong vài năm được làm hội trưởng Công ty. Trong chương "Làm sao thắng nỗi sợ sệt và ưu tư", ông kể chuyện một bệnh nhân muốn tự tử.
(Đọc mấy câu ấy chắc bạn nhớ rằng bà Stapleton không nói rằng câu ấy đúng cho mọi người đâu. Nhưng nếu bạn không phải là một tín đồ tôn giáo, lại phải suy nghĩ nhiều nỗi khó khăn, bạn nên học cách nghỉ ngơi bằng những phương pháp ngoại khoa. Ta tự chỉ trích và nghiêm khắc với ta đi.
Tôi ghi những nơi mà vợ con binh lính có thể lại ở tạm và đáp những câu hỏi về gia quyến của họ. Ngủ được còn gì hơn nữa? Còn kẻ nào quên mình để giúp đỡ người khác sẽ tìm thấy hạnh phúc.