Đây là chi tiết đầu tiên giới nghiên cứu luôn đề cập đến mỗi khi bàn về văn hóa công ty do Watson tạo ra. Người này khắc nó lên gỗ, người khác viết nó trong cuốn sổ. Hãy chú ý những lần ông vấp ngã bởi vì, với ông, đó là những lúc quy trình tư duy và mọi cảm xúc bắt đầu.
Ngày nay, trong lễ vinh danh của Nokia,ngài chủ tịch cũng sẽ đích thân trao giải cho nhânviên của mình. Ba nhà tiên phong đó là: Lionel Fultz, đại diện marketing đầu tiên vào năm 1951; Harry Cochraine, kỹ sư đầu tiên là người da đen vào năm sau đó, 1952 là năm ông trao quyền cho Tom; Calvin Waite, trở thành giám đốc kỹ thuật đầu tiên là người da đen của IBM vào năm Watson qua đời, 1956. Chăm lo bằng quỹ hỗ trợ đối với những người hi sinh và thân nhân của họ.
Kế tiếp tấm bảng trắng để ông viết là một tấm bảng đen với dòng chữ thật to được viết bằng phấn trắng: Welcome. Đáp án cho bài toán của Lou Gerstner hồi cuối thế kỷ XX, thật ra đã có từ nhà sáng lập Thomas Watson hồi đầu thế kỷ: Lấy khách hàng làm lý do tồn tại, khiêm tốn và tiên phong. Nhưng Watson, sau khi nhận ra sai lầm, vẫn nhất định không sa thải nhân viên.
Lý do của chuyến đi là vì Watson đã chứng tỏ khả năng tạo ra một chi nhánh làm ăn hiệu quả nhất trong toàn công ty và do đó, công việc mới được đặt ra là mở một công ty mới do NCR bảo trợ. Đó là thời điểm người của IBM hát vang hàng chục bài hát của riêng IBM, suốt ngày. Những ai ưa thích kỹ năng và ứng dụng nghệ thuật quản trị có lẽ chờ đợi nhiều từ câu chuyện Watson làm ra gã khổng lồ của thế giới như Time đã gọi IBM vào năm 1982.
Ông hài lòng, ngồi vào chiếc ghế sau cái bàn gỗ nâu. Nhưng cũng chính tác giả cho biết rằng, ông chủ IBM chưa bao giờ ban hành một quy định chính thức nào về những bộ trang phục vest đen cho đội ngũ bán hàng. Ông đến văn phòng công ty NCR chỉ là để trả nợ tiền mua trả góp máy đếm tiền mà ông mua để dùng cho cửa hàng bơ sữa.
Ông gia nhập câu lạc bộ những người đàn ông (giàu có) ở Dayton và là người giữ quỹ của nhóm đua ngựa. Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội. 1914 cho thấy Watson nhận một mức lương không cao lắm là 25.000 đôla và được chia 5% lợi tức sau thuế.
Bằng cách đó, chúng ta không chỉ tiết kiệm chi phí sản xuất mà còn bán được dễ hơn. Vị chủ tịch thích nhân viên treo hình của mình trong phòng làm việc, giờ đây xưng chúng ta khi nói chuyện Làm lại cuộc đời ở tuổi 40 thường không dễ chút nào.
Watson chưa từng đóng dấu một văn bản quy định nào về chuyện này. Song, làm việc nhóm chính là sáng kiến điện để đưa ra khái niệm nhị phân một loại ngôn ngữ toán mà ngày nay là cốt lõi của máy tính.
Watson nhận huy chương năm 1937. Ông là nhà đổi mới vĩ đại nhưng chính tinh thần của Watson đặt nền tảng từ trước mới là cơ sở, là hạt giống để IBM lớn mạnh. 300 triệu đôla vào nghiên cứu khai thác dịch vụ Internet, để chuyển IBM khổng lồ từ máy tính cứng sang dịch vụ mềm.
Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer. Và chúng có ý nghĩa thực tế trong thế giới văn minh. Ở đây, Watson kết thân với Charles Kettering, người sau này trở thành nhà công nghiệp hàng đầu nước Mỹ ở hãng General Motors.