Phím Ses

Tăng ca khuya quá, tôi ngủ nhờ nhà đồng nghiệp nữ làm chung công ty làm cùng công ty

  • #1
  • #2
  • #3
  • Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con. Y học bó tay… Mọi người cười thích thú. Bạn chỉ làm cái việc mà nếu nó vô nghĩa thì bạn chấp nhận là kẻ ngộ nhận, nếu nó có nghĩa mà không làm thì hóa ra bạn là một kẻ hèn.

    Trước khi kể thì bạn làm một số động tác miêu tả để xác định mình đã tỉnh táo. Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật. Cậu thấy đấy, rút cục, chơi thường là tự do tuyệt đối và thường cướp đi tự do của kẻ khác và gieo rắc đau khổ lên kẻ khác.

    Cứ ngỡ mình yêu mình. Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím. Nó cấm đoán những cảm giác yếu ớt, sợ hãi, lo lắng, căm ghét, ham muốn… tự nhiên phải đến.

    Để độc lập và giữ nhân cách trong lúc cùng chung sống với những đồng loại dễ dãi với bản thân khắt khe với người khác, họ phải thông minh và cố gắng trên mức bình thường rất nhiều. - Mi chỉ lí do lí trấu, mi viết tỉnh như sáo thế này sao bảo bệnh, không phù hợp thì cũng phải cố lấy cái bằng mà thăng tiến chứ. Sau đây là một số dữ kiện.

    Nhưng khi bạn phá sạch sành sanh chúng, bạn lại trở nên không thật. Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi. Và chấp nhận đời không phải trò chơi.

    Khi bạn mơ thì bạn ít biết là mình mơ. Có gì thì mẹ mới giúp được chứ. Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia.

    Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi. Và cũng thật dễ hiểu. Bạn mà không bệnh và không dở dang việc, chắc bạn cũng tội gì mà không vui.

    Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét. Chỉ khổ chị sức yếu, suốt ngày ốm đau mà phải học tập liên miên. Nàng mỉm cười trong nước mắt: Em hiểu, em hiểu chứ.

    Ba năm đè nén nó rồi mà mình không nhớ ra mặt nó. Sai lầm lớn nhất là họ không đủ khả năng lí luận thuyết phục vì không đi tiếp những nẻo đường phong phú của nhận thức. Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác.

    Cho đến bây giờ vẫn thế, họ vẫn luôn chứng kiến tôi nằm ườn, viết lách, gõ, và đi đá bóng. Có điều, bố và ông không hiểu là con hiểu thế. Rồi một ngày kia, cậu ấy sẽ cảm thấy cần bất bình.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap