- Dĩ nhiên là không rồi! Giọng nói nhà ngươi dường như cũng muốn khẳng định điều đó rồi. Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng. Câu hỏi của ta rất đơn giản: Có thật là chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này không?
Một hôm ông tụ tập tất cả các hiệp sĩ của vương quốc tại vườn hoa trước lâu đài và nói: Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu. Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không.
Thời gian trôi qua thật chậm. - Cây ba lá thì có thể mọc được trên đất có đá. Anh quay đầu lại định bỏ đi vì nghĩ rằng nữ hoàng Sequoia không muốn trả lời.
Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi. Cuốn sách đã tạo nên một làn sóng tư duy mới trong việc tìm kiếm may mắn, hạnh phúc và thành công trong cuộc sống.
Vì nếu biết trước sự thành công và may mắn luôn đến với mình, thì tôi sẽ không có cơ hội khẳng định hay thử thách nữa. Trên đường, Nott gặp không biết bao nhiêu sinh vật kỳ lạ mà chỉ có thể được tìm thấy ở khu rừng Mê Hoặc nhưng anh cũng chẳng buồn để mắt tới. Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả.
Chàng đang làm những gì mình phải làm. Sid vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi được chứng kiến cảnh tượng thật kỳ lạ đó thì lại thấy bối rối trước vấn đề mà mình vừa gây ra cho Bà chúa hồ. Chắc là món tiền thừa kế đó lớn lắm phải không?
Cậu chắc còn nhớ mẹ cậu đã nhiều lần sẻ bớt thức ăn cho chúng tôi vì bà hiểu là cuộc sống của nhà tôi khó khăn như thế nào. Vì anh cũng chẳng còn biết phải làm gì khác nữa nên Nott quyết định đi gặp nói chuyện với Ston - Mẹ của các loại đá. Như vậy, họ chỉ còn có năm ngày để tìm ra Cây Bốn Lá thần kỳ đó.
Mụ ta đứng ngay bên cạnh Nott, thân hình lập lòe phản chiếu những tia sáng hắt ra từ đống than lửa anh đã thắp đêm qua. Chẳng ai nói lời nào. Những lời thần Gnome đã nói vẫn còn ám ảnh anh.
Tôi không bao giờ trì hoãn công việc của ngày hôm nay sang ngày hôm sau. Gia đình tôi mấy đời đều nghèo khó, rất nhiều đêm chúng tôi đã đi ngủ với cái bụng trống không, đói cồn cào. Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.
Màn đêm chầm chậm buông xuống dày đặc. Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Điều tồi tệ nhất chính là cái cảm giác buồn bã mà anh đang cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết, đó là: anh chắc chắn rằng sẽ không bao giờ gặp được may mắn trong cuộc đời mình, chứ nếu không thì bây giờ anh hẳn đã tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ rồi.