Em thì bắt một con khác ở Hawaii và thả vào mảnh vườn sau nhà.Tôi đang viết với tư cách một thiên tài.Khi rời sân cỏ để về căn phòng tầng hai cách mặt đường chừng mười mét.Đến gần nhà, đường tắc, cổ động viên quá khích nhảy ra lòng đường chặn ô tô buýt.Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế.Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà.Và vội vã ra sân bóng lúc chiều còn gay gắt nắng.Kết quả là nếu không phải đến trường, thường thường thì mãi trưa hoặc chiều hôm sau còn bơ phờ trong chăn.Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó).Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi.
