Một người quen của tôi từng làm việc cho phòng nhân sự của một công ty tài chính lớn rất thích phương án này. Khi bạn muốn ai đó thừa nhận một sự thật, tức là bạn đang đòi hỏi nhiều hơn chỉ là một ân huệ. Các sự việc không cho phép đạt được sự thật, thì sự thật sẽ bị bóp méo.
Cất gánh nặng này có thể làm anh cảm thấy tốt hơn. Nhưng bạn không chắc liệu cô nhân viên kia đang muốn bán chương trình này để ăn hoa hồng hay thật sự cô ấy tin rằng đây là một chương trình tuyệt vời. Bạn đưa ra thông tin bạn thật sự nắm được để người đó tiết lộ phần còn lại của câu chuyện.
Các cử động đầu dù theo hướng lên, xuống hoặc sang hai bên thì chúng đều được cho là nhằm nhấn mạnh những luận điểm và ý tưởng đặc biệt. Câu hỏi mẫu: “Chúng ta đều biết rằng ai cũng tô vẽ lý lịch của mình chút ít. Đây là một trong những phương án rất hiệu quả, miễn sao bạn có sự hợp tác của người thứ ba.
Nếu tôi không thể trông cậy vào anh thì tôi không biết mình sẽ phải làm gì. Anh ta cho rằng việc phủ nhận những gì đã làm sẽ đánh mất cơ hội thăng tiến lớn. Kẻ nói dối quan tâm nhiều đến cách mình sẽ trả lời hơn là thái độ trước lời buộc tội.
Người đó nghĩ mình có lý do để nói dối. Em không còn biết anh là ai nữa. ” Lúc này bạn sẽ tự nhủ: “Mình sẽ cho ả ngốc này biết tay.
Đôi khi chúng ta không cần trực tiếp đối đầu với kẻ bị nghi ngờ đang dối trá. Mục này khám phá những điểm tinh tế trong giao tiếp. Chúng ta có thể thấy nhiều ví dụ về các phản xạ có điều kiện trong cuộc sống hàng ngày.
À, mà một người hàng xóm nói rằng bà ấy đã đọc được biển số xe của một chiếc xe đậu gần nhà anh ngày hôm đó. Những câu trả lời dưới đây cho biết cách thu được một câu trả lời cụ thể. Nếu bạn không có được câu trả lời như bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo.
Khi bạn phớt lờ một người, bạn thường không nhìn người đó. Nó chăm chú nghe mọi lời đường mật mà cáo nói. Dưới đây là một kỹ thuật để ngăn chặn không cho một mối nghi ngờ trở thành một lời dối trá.
Quy trình này có thể nhận biết bằng cách nhìn vào mắt người đó. Nghi ngờ: Bạn nghi ngờ một trong những nhân viên của mình đã nói dối khách hàng để bán được hàng. Henry là một ông cụ đi hết cửa hàng này sang cửa hàng khác chào bán đồng hồ bỏ túi.
Tất nhiên là không phải bằng một lưỡi cưa! “Rất tiếc nếu sự thật trái với ý kiến của anh, nhưng tôi muốn biết…” Không ai muốn bị phê phán là vội vã hay đánh giá là tiêu cực.