Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố.Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo.Để chỉ ra chúng ta đều khổ.Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị.Ông nội tôi, 80 tuổi, ngày xưa mệnh danh là Từ Hải Hà Đông đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái đã nói câu: Thì cái thời này nó thế, phải biết lựa.Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn.Nghĩa là bạn có cơ hội lén lút viết và gõ hơn.Mà đọc để có một cảm giác, góc nhìn khác về đời sống.Bạn chả bao giờ thanh minh, phản ứng làm gì.Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường.
