Tôi từ giã mái trường cấp III.Thử hòa vào họ, hiểu họ, phê phán cũng như cảm thông với họ.Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ.Khi bị bắt bài thêm lần nữa thế này thì họ lại tiếp tục đổi chiến thuật.Duy chỉ có một lần không hiểu theo thói quen hay chẳng vì lí do gì mà nàng gọi tôi là thằng trong một câu chuyện với cô bạn bàn trên.Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.Cháu bảo mẹ lúc nào cũng coi con như trẻ con, con lớn rồi, mẹ không phải lo.Tay không nhấn mạnh chăng? Thử viết nắn nót xem nào.Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này.