Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.Họ cũng dần mất lòng tin ở quần chúng.Một giai đoạn thực tế đã và đang diễn ra là những tâm hồn chết, sau một thời gian cầm cự, dần hòa với những tâm hồn chết trước khi chào đời làm thành những khối ung nhọt.Việc lựa chọn lăng xê và cộng tác làm ăn với tôi sẽ đem lại cho họ không ít màu mỡ sau này.Nhưng em thèm được khỏe lại.Món đồ chơi ấy muốn tiếp tục tồn tại, phải tự có sinh mệnh.Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác.Phải, đó là tôi tự cô lập mình.Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng.Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm.
