Bạn muốn có một thí dụ ư? Thì ngày mai tới sở, bạn cứ xem xét những thư bạn nhận được, sẽ thấy sự thiếu lương tri đó. Năm giờ, ông Hurock trở lại, vẫn có vẻ âu sầu lắm. Trong cuốn "Làm sao dẫn dụ hành động của loài người" giáo sư Overstreet nói: "Một câu trả lời "không" là một trở ngại khó vượt nổi.
Sau cùng, gió mệt phải ngừng. Chỉ nhờ ánh sáng của một ngọn đèn phóng xạ sáng rực cả một cửa hàng bán kẹo, mà số kẹo bán được tăng lên gấp đôi. Viên Giám đốc khám Sing Sing, ông Lawes, viết "ở Sing Sing, những tội nhân đều tự cho họ cũng có tâm trạng thong thường khác đời chi hết.
Ông muốn Tể tướng bố cáo rằng chính Tể tướng đã khuyên ông tuyên bố những lời lạ lùng đó. Như vậy tức là nói: "Tôi khôn hơn ông. Trân trọng Ký tên: J.
Mà ta lại quên điều đó, có khi không biết tới nữa. Một đứa con nít ban sơ học cũng không bao giờ lầm lẫn như vậy. Hôm sau tôi gặp anh, vẻ mặt buồn tẻ nhưng có vẻ sẵn sàng để tự bào chữa.
Khi ngồi bàn ăn sáng, tôi hớn hở chào nhà tôi. Lời khuyến khích của bạn phải thành thật và nhân từ". Hồi nhỏ tôi tự phụ lắm.
Điều bạn muốn biết là làm sao áp dụng phương pháp đó vào công việc làm ăn hàng ngày được. Trong những vấn đề quan trọng nhất. Lần này bà mở toang cửa ra và hỏi: - Sao ông biết là gà tàu? - .
Nó chỉ giết hết tình cảm của ông đối với bà, nó làm cho ông suốt đời hối hận rằng đã cưới bà và chỉ muốn có mỗi một hành vi là đi khỏi nhà cho khuất mắt. Phép lịch sự cần thiết cho hôn nhân cũng như nhớt cần cho máy chạy. Tôi suy nghĩ và hai ngày sau tôi lại tìm người đó, và nói:
Món ăn nấu rất khéo và dâng lên còn nóng hổi. Tôi bảo bà bạn tôi rằng đồ tốt không bao giờ mắc hết, và muốn có những đồ thượng hạng, có mỹ thuật mà trả giá "bán sôn" thì được đâu, vân vân. Tôi lại đây không phải vì điện đâu, mà chỉ vì muốn mua của bà vài cái trứng gà thôi.
Bạn nên ráng hiểu họ. Chỉ nên nói rằng bữa cơm lần đó không được hoàn toàn bằng những lần trước thôi. Vậy muốn cho người khác theo ý kiến mình, xin bạn nhớ quy tắc thứ ba sau này:
Trong 30 năm, ông là lẽ sống độc nhất của bà. Có đứa phải cõng mới lên nổi. - Tôi để họ nói cho thỏa, và tỏ ra rất sẵn lòng, rất chăm chú nghe họ.