Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu. Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. Mụ ta đứng ngay bên cạnh Nott, thân hình lập lòe phản chiếu những tia sáng hắt ra từ đống than lửa anh đã thắp đêm qua.
- Lúc đầu tôi phải vừa may vừa bán. - Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó. Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ.
Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra. Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ.
Cơ thể bà được tạo thành bởi một làn nước trong vắt mà ta có thể nhìn xuyên thấu qua được. Giờ anh có nên tiếp tục ở lại nữa hay không? Ý nghĩ bỏ cuộc bắt đầu nhen nhúm trong đầu Nott. May mắn chỉ đến với mình Sid vì chàng là người duy nhất trong khu rừng đã tạo ra những điều kiện để chúng nảy nở.
Một hôm ông tụ tập tất cả các hiệp sĩ của vương quốc tại vườn hoa trước lâu đài và nói: Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa. Đúng là thật khó mà tìm được vị trí chính xác nơi Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc.
Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói: Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu. Nó cần một dòng suối lúc nào cũng tuôn chảy để cung cấp nước cho nó.
Tìm một cây kim dưới bể xem chừng còn dễ hơn gấp ngàn lần. Trong bốn năm gần đây, cuộc sống của tôi khốn khổ hơn bao giờ hết và hy vọng duy nhất của tôi là tìm lại được người bạn thân duy nhất mà tôi có: đó chính là cậu đấy. - Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi.
Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa. Tôi đã nghĩ đến việc mở một dãy cửa hàng của riêng mình và đã bỏ công nghiên cứu về việc này mất gần một năm. Chàng nhanh nhẹn bật dậy, bàn tay đặt lên chuôi kiếm sẵn sàng rút ra, mắt mở to nhìn xuyên qua bóng đêm.
Sao ngươi lại còn có thể trông mong một cây bốn lá nào mọc được trên những hòn đá này nhỉ? Chắc là ngươi mất trí rồi. Không ai khác ngoài anh là người đã đi tìm những điều tưởng chừng như không cần thiết ngay cả sau khi mọi việc dường như đã hoàn tất. Mọi việc cứ ngày càng tệ đi cho tới ngày hôm nay.
Tôi đã làm việc say mê với tất cả tâm huyết để có được ngày hôm nay và tôi tự hào với những gì mình đã đạt được. Ta đến đây để thương lượng với mi một việc. Dẫu sao thì nghe câu chuyện này ông cũng có mất mát gì đâu.