Bác sỹ cấm đá bóng cho tới hết mùa đông, dường như mất hết thú vui. Ông ta đốt vì chúng bổ ích. Đó là ham muốn của kẻ thất học khi kiến thức giáo khoa của hắn chả có gì.
Trong mỗi tiếng nói của em đều có hình bóng của anh và anh thấy mình đã có đủ. Hoặc mở tủ đọc lại thì dễ lại đâm chán đời, bất mãn. Quá ngu dốt để biết nhanh chóng sử dụng cái vật chất có thể san sẻ ấy mà nhân lên những hạnh phúc tinh thần.
Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già. Tao nói mày có hiểu không, cá? Hôm nay tao có 20. Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút.
Tôi chưa làm thế bao giờ. Còn khoảng tháng nữa mới mua được quyển tạp chí hội họa tháng trước. Bố mẹ dắt bóng nhưng không lừa qua được tôi.
Với họ, viết không có tị ti nào là học. Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt. Nhà văn tóm lấy bất cứ ý nghĩ nào đến.
Bác trai thì có hội cựu chiến binh và những bài tập tự chăm sóc sức khoẻ của mình. Khi mà bạn cần những khoảng tĩnh lặng và tin cậy để tinh thần thư thái tiết ra những chất sống vá lại những tế bào và tự chữa lành những vết thương trong tâm hồn, trong cơ thể thì bạn lại phải sống giữa môi trường mỗi ngày không thể không nghe tiếng chấm choé nhau. Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan.
Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn. Tôi đang làm cái việc đỡ cho các nhà nghiên cứu mình về sau. Bác gái tôi thường có vệ tinh quanh tôi.
Trình báo sao đây? Trước tiên là với bác trông xe. Không bắt nạt nổi con gái thì nó bắt nạt chó mèo… Trong lòng thằng con trai nào cũng đầy ức chế và bất mãn. Ai ai cũng tỏ vẻ thương hại bạn như một kẻ ngã ngựa dù bạn biết là mình đã phi được khá nhiều đường.
Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được. Có lẽ là phim hình sự. Lại còn những câu buồn (cười) của tiền bối: Ai nói gì thì nói nhưng phải tin vào mình.
Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp. Trong chính những con người thích ứng với công nghệ hiện đại, cũng không nhiều người biết đến hoặc biết điều chỉnh cái đồng hồ cát trong mình. Rất nhiều ngọn nến âm thầm trong bóng tối chờ những ngọn lửa đầu tiên.