Tôi chẳng biết nghĩ đến ai…Chúng chỉ hơi hơi để ý đến những thực tế bị om lâu đến thối hoắc và phả ra mùi cực kỳ quyến rũ với loài thủy sinh.Thôi thì dùng vào chỗ khác.Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.Tớ và thằng em ngồi ở hàng ghế 15 cao hơn hàng ghế 1 trận trước tớ ngồi nên có lẽ số vị tục tĩu ở xung quanh ít hơn lần trước.Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ.Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản.Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu.Tốt hơn là nên nhập vai.