Nó không tin ở giá trị của nó và sợ người ta chế giễu tới nỗi phải đợi trời tối như mực rồi mới dám lén lút đem bản thảo bỏ vào thùng thư. Vậy muốn thay đổi thái độ của một người mà không làm cho người ấy phật ý, giận dữ, bạn phải: Thiệt ra bài đó có giá trị, nhưng dùng không đúng trường hợp, sẽ làm cho người ta la ó, phản đối, chế giễu, nhưng ông Mc.
Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Nhưng các em cũng biết: đốt lửa ở đây nguy hiểm lắm. Họ chê bai đủ thứ: cái này rộng quá, cái kia ngắn quá.
Franklin khôn ngoan, khéo léo lắm, không dại dột vậy đâu. Mà nếu một trăm bức được mười bức trả lời thì ông phải cho là một sự lạ. Một lần được ông tiếp, tôi hỏi ông bí quyết của sự thành công đó.
Mới rồi ông có nói - tôi biết chắc như vậy - rằng quân đội và chính phủ đều cần có một người độc tài cầm đầu. Rồi sau xảy ra sao? Đoạn văn bản này trích trong cuốn sách thú vị của E. Họ đã kiêm được, trong thế giới thần tiên của họ, cách thỏa mãn lòng khát khao danh vọng của họ.
Những lời nhận xét đó phải viết lên giấy và không ký tên, như vậy tự do tỏ được hết những ý nghĩ thầm kín nhất của mình được. Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông. Mọi việc tiến hành thuận tiện.
Nếu ông không viết bài khen ông Rossetti thì biết đâu ông đã chẳng chết trong nghèo nàn và không một ai biết tới. Nếu đọc cuốn này rồi, các bạn chỉ tập được một khả năng này là: bất cứ trong trường hợp nào cũng đứng vào địa vị của người khác mà xét, thì cuốn này cũng đã đánh dấu được một quãng đời mới trong đời làm ăn của bạn! Trong một bài tiểu luận về "Nhân tánh" ông kể: "Khi 8 tuổi, tôi về nghỉ hè ở nhà cô tôi.
Có biết nguyên do đó, bạn cũng chẳng cần nhắc tới làm chi. (Thằng khùng! Nó dám biểu mình trả lời gấp cho nó, trong khi mình lo lắng hết việc này việc khác. 6- Nó bồi dưỡng kẻ mệt nhọc, nó là hình ảnh bình minh cho kẻ ngã lòng, là nắng xuân cho kẻ buồn rầu, và là thuốc mầu nhiệm nhất của tạo hóa để chữa lo âu.
Tôi muốn vượt lên trên bọn đó. Làm sao bây giờ? Tôi không dám khoe rằng tôi giỏi hơn Socrate; cho nên tôi đã chừa, không dám chê ai là lầm nữa. Không có một cuộc thách đố như vậy.
Ông quyết thực hành ngay những lý thuyết đã học được và kiếm chung quanh ông xem có cái gì có thể chân thành khen được không. Nhưng sự nén lòng giận đó đã có kết quả tốt. Sự giao thiệp đó nung đúc cho cậu một đức tự tin quý báu, một hoài bão và một hy vọng cao xa, xoay chuyển hẳn cả cuộc đời cậu.
Bà Disraeli không phải là một người hoàn toàn nhưng trong 30 năm, bà không ngớt nói về chồng bà, khen ngợi, ngưỡng mộ ông. Đi xe lửa, xe ngựa, xe hơi, tàu thủy. "Khi 8 tuổi, tôi về nghỉ hè ở nhà cô tôi.