Đây sẽ là một trong những thử thách cam go nhất trong cuộc đời tôi. Bạn sẽ bị chê trách khi hành động nhưng nếu không hành động thì bạn cũng sẽ bị chê trách”. Tòa tháp đôi của Kuala Lumper là tòa nhà cao nhất thế giới.
Nhưng dù sao đi nữa, tôi cũng phải tham gia bằng được. Đấy là nơi nguy hiểm đanh rình rập. Thỉnh thoảng có vài người rất thô lỗ và họ xua chó đuổi ông, trong khi một số sẵn sàng mời ông một ly nước.
Ông luôn mơ ước trở thành bác sĩ phẫu thuật . “Có lẽ bạn phải đánh một trận hơn một lần để giành được chiến thắng”. Nếu tình huống quá tồi tệ và bạn phải chịu đựng nó ,đừng biến nó thành một phần cơ thể bạn.
Hiện nay, ông là một giám đốc kiêm nhà sản xuất phim. Hôm nay tôi xin ca ngợi Martin Luther King Jr. Thậm chí họ còn nghĩ tôi đanh đùa vì hầu hết các hội thảo của tôi đều rất vui.
Điều này giống như một người đi đến ngã ba đường và nói :"tôi nên đi đường nào đây,đường này hay đường kia?"Cứ đi đi!Hãy chọn một con đường và đi. Tôi nhắc lại: ĐỪNG SỬ DỤNG TÌNH THẾ HIỆN TẠI CỦA BẠN như điểm khởi đầu. Đó là nỗi bất hạnh lớn của tôi! Nhưng điều buồn cười đã xảy ra.
Tôi bị cáo buộc là đã phí phạm ngân quỹ công ty. Ngày nay, “người đàn bà sắt của Malaysia” nổi tiếng và được yêu thích này không chỉ là một người mẹ hạnh phúc mà còn là một nhà hung biện hiếm hoi trên nhiều tạp chí, chương trình truyền hình và truyền thanh. Về điểm này, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện mà tôi yêu thích:
Dù cuộc đời của chúng ta bị rút ngắn vì sức khẻo bị sa sút hay vì lí do khác, điều đó không có nghĩa là nhiệm vụ của chúng ta phải thay đổi. Ông không bao giờ phải làm gì cả vì mẹ ông cho ông mọi thứ ông muốn, kể cả sự chăm sóc đầy yêu thương. Sau đó, họ học bài họ kinh nghiệm từ đó, góp nhặt thêm thông tin và ý kiến phản hồi, thực hiện các điều chỉnh và thử lại lần nữa để đảm bảo rằng công việc đã được thực hiện một cách hoàn hảo.
Ông buộc phải phó mặc cửa hàng cho mẹ tôi trông coi. Nhờ tập thiền, bà có thể điều khiển cơ thể và vượt qua đau đớn mà không cần đến viên thuốc nào. Đó là một công ty có hơn 50 cổ đông, và trên hết, chúng tôi muốn mọi người đề trở thành cổ đông và làm việc cho chính mình.
Những gì còn lại trên khuôn mặt anh là vô số những vết sẹo và phải nói là không thể cắt bỏ được nữa. Vì thế, chúng ta xem thường những kẻ bị thất bại và nhìn những kẻ “bỏ cuộc” bằng con mắt khác hẳn. Vòa tháng 6 năm 1913, ông rời Sài Gòn với ý định ra nước người tìm đường cứu nước.
Hãy cho là bạn không thể thất bại. Sự tò mò trỗi dậy, tôi liền nhờ anh ấy sang dùm một cuốn vì cho tới lúc đó, tôi vẫn chưa biết đến cuốn băng ấy. Một khi chúng ta đã tích lũy và học hỏi tất cả những gì cần học trong nghề kéo xe ,có lẽ ta muốn đổi sang một dự án khác .