Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình. Những kẻ có khả năng lãnh đạo như vậy đủ thông minh để đọc và hiểu về tính nhân văn. Trên đầu chồng sách lưa thưa mấy tờ nháp xếp lệch lạc nhau mà tờ trên cùng được gấp đôi và bị xé một mẩu hình vòng cung.
Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe. Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi). Rồi ông ta đi chỗ khác nghe điện thoại.
Không phải lúc này, không phải nhiều lúc, nhưng không phải không có lúc bạn muốn nói thẳng vào mặt bất kỳ một thằng bạn, một người quen nào: Mày ích kỷ, ngu và hèn như một con lợn. Và tôi sẽ cùng thế hệ tiếp nối phê bình và tháo gỡ. Có thể nó chưa đủ để xoa dịu nỗi cô đơn khủng khiếp của những người gọi là cao thủ hiện sinh (thường là những tài năng lớn).
Khi con người sinh ra thì xã hội đã hình thành. Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người. Và cuộc đấu tranh hiện tại của bạn là với chính những người thân.
Bắt đầu chan chán, rủ cậu em đi bơi. Bạn có hai giọng chính. Một giọt rơi xuống sách.
Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra. Mẹ mua vé khách sạn cho con đi tập lại nhé. Chỉ là chuyện phiếm thôi.
Ông nội tôi, 80 tuổi, ngày xưa mệnh danh là Từ Hải Hà Đông đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái đã nói câu: Thì cái thời này nó thế, phải biết lựa. Những phiến đá cũng thật êm, mời gọi ngả lưng. Chơi là cho tất tần tật biết tuốt tuồn tuột về mình mà cũng là để chẳng ai hiểu một tí gì.
Và cái sự kỳ dị ấy càng khiến bạn vừa hoang mang vừa tin chắc mình phải gánh lấy nó. Cổ họng hơi nghẹn và lồng ngực hơi rỗng. Kéo ghế ngồi xuống đầu bàn.
Đó là lúc bạn xác định được cuộc chiến, cuộc chơi. Nó tiết ra những chất tạm lãng quên hết đớn đau. Cuối cùng, cái gì về với mình sẽ tự tìm về.
Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo. Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng. Sẽ mệt và bức bối khi muốn giữ mình lành mạnh trong môi trường bên cạnh những đồng đội có vẻ tử tế, cũng có không ít những thằng đồng lứa hoặc lớn hơn chỉ biết ăn, tập, chửi bậy, chơi bẩn và cưa gái.