Nhưng không chỉ những người tôi gặp. Hãy xem trường hợp của Susan và Lynne. hãy thường xuyên tham khảo nó và kiểm soát sự tiến bộ của bạn.
suốt hàng ngàn năm, con người đã nhận ra tầm quan trọng của may mắn, nhưng lại cho đó là một sức mạnh huyền bí, cao siêu mà chỉ có thể được tác động bằng những nghi thức mê tín. Kết quả đoán của tôi là lá bài của bạn biến mất. Cô kể cho tôi nghe về một trang cuộc đời vô cùng quan trọng, bắt đầu từ môt bài báo tình cờ đập vào mắt cô: “một điều gì đó tác động mạnh mẽ lên cuộc đời tôi khi tôi đọc một bài báo về những vấn đề giáo dục mẫu giáo tại Anh.
Để có được may mắn, bạn không nên chần chừ, phải cải tạo, phải tạo ra những điều kiện và môi trường tốt hơn. Nghe nhạc: chọn bản nhạc nào đó làm cho bạn cảm thấy vui vẻ, và cố hết sức thả hồn vào giai điệu của bản nhạc. Người may mắn dùng trực giác khi ra quyết định quan trọng về tài chính hơn người không may mắn khoảng 20%.
Còn Joe thì bình luận: “người ta luôn nói với tôi rằng tôi là kẻ rất, rất may mắn bởi vì tôi chiến thắng nhiều cuộc thi. Marilyne đã không đếm xỉa gì đến linh cảm của mình và cảm thấy hối tiếc về điều đó. Một phần quan trọng của sự may mắn ươm mầm từ việc cứ có mặt ở đó.
bản tính tôi vốn không phải là kẻ ủ dột. Và rồi thời gian trôi, ngày càng có nhiều điều tốt lành xảy ra, và ngày càng ít chuyện xấu hơn. ta có thể “tắt đèn”, tĩnh tâm lại, và khi ta thức dậy khỏi những căng thẳng lo âu, ta sẽ có cái nhìn mọi chuyện khác đi.
Tôi thật tình không biết điều gì xảy ra nếu như tôi được chỉ đúng kệ sách và tìm ra những quyển sách về cờ vua. có lẽ bạn quyết định ngó lơ những bằng chứng và làm theo trực giác của mình. nó cũng bộc lộ rằng hầu hết người ta không biết tại sao mình lại lựa chọn như thế.
đó là một quyết định khôn ngoan – tờ báo ấy đã thắng to và Pulitzer thu được lợi nhuận lớn. Còn Joe thì bình luận: “người ta luôn nói với tôi rằng tôi là kẻ rất, rất may mắn bởi vì tôi chiến thắng nhiều cuộc thi. Một khi đã chấp thuận tầm quan trọng của may mắn, thì cũng quan trọng không kém là phải hiểu tại sao nó lại như vậy.
CHƯƠNG 3 NGUYÊN TẮC MỘT: TĂNG TỐI ĐA NHỮNG CƠ HỘI TÌNH CỜ CỦA BẠN. tiếp theo, mọi người được đưa cho một cây bút chì khác và được yêu cầu viết ra những gì họ nhớ từ hai đoạn văn trên. Hãy nhìn thế giới bằng con mắt trẻ thơ, không trông chờ và không thành kiến – xem có những gì ở đó hơn là mong đợi ở đó phải có điều mình muốn.
ngược lại, người không may mắn có khuynh hướng lo âu hơn. Đề mục (lời tuyên bố) 4 hỏi về mức độ bạn lắng nghe linh cảm và trực giác của mình. Tôi nghĩ bây giờ cuộc phỏng vấn chúng ta hãy cũng chơi trò thú vị ấy.
sau đó những người nghiên cứu quan sát tác động từ niềm mong chờ của những giáo viên đối với những học sinh đó trong suốt nhiều tháng. Thời gian đã kiểm chứng rằng cô đã thực hiện một lựa chọn chính xác – hai người đến nay vẫn sống với nhau hạnh phúc sau hơn 27 năm. tôi yêu cầu mọi người mô tả họ cảm nhận ra sao về những tình huống trên, và quan trọng hơn, họ sẽ làm gì tiếp theo.