Giống như ánh sáng một con đom đóm khác với một tia chớp vậy.Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi.Bài nói của ông trước công chúng không đầy năm phút nhưng nó khiến người ta nhớ hơn là bài nói dài hai giờ đồng hồ của Edward Everett.Tôi nghĩ rằng các bạn cũng cảm thấy như vậy.Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi.Có thể đây không phải là vấn đề chính đáng và cũng không nên khuyến khích.Nhưng tôi nghĩ không hẳn như vậy.Không phải bởi Frank sẽ kể cho bạn nghe anh là một ngôi sao ca nhạc lừng lẫy như thế nào (sinh thời anh chưa bao giờ làm thế!), mà là nhờ vào kiến thức sâu sắc của anh về lĩnh vực âm nhạc.Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng.Họ đến gần bạn một cách hết sức tự nhiên và thân thiện, rồi không ngại nói với bạn về cảm xúc của họ, hay kể cho bạn nghe những câu chuyện về họ.
