ăn lương đầu tiên là chân giữ sách, 6 đôla một tuần. Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khát khao làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn trong một ngôi làng hoặc rộng lớn bằng cả một hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân (dù lớn hay nhỏ, dù Tây hay Ta, dù cổ hay kim) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô giá Ông đã hoàn thành ước muốn đó và vào ngày ông trao nó cho con trai điều hành, IBM của Mỹ có 72.
sụp đổ thị trường chứng khoán năm 1929 được ghi nhận là lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ. Rút cuộc, người được chọn lại là nhân vật mà không ai bên ngoài ban tuyển chọn nghĩ đến. Người ta đang chứng kiến người khổng lồ trong ngành kinh doanh máy tính rơi nhanh trong lịch sử hơn nửa thế kỷ huy hoàng của nó.
Năm 1945, Watson đồng ý để Jacqueline Decker trở thành nữ nhân viên bán hàng đầu tiên của IBM. Vị CEO tương lai này phải đủ tài để đưa IBM thoát khỏi đáy sâu thua lỗ. Như Gerstner nhìn thấy, chúng đã không cạnh tranh với nhau để cùng tiến về triết lý khách hàng mà đơn thuần là chỉ để tìm các thách thức tiếp theo những đỉnh cao tiếp theo mà không vì khách hàng.
Điều này thật giá trị vào đầu thế kỷ XX, thời điểm mà chủ nghĩa tư bản đã để lại hình ảnh bóc lột giới công nhân trong lịch sử. Riêng năm 1943, thời điểm cho rằng xuất hiện câu nói, thì biên niên này bỏ trống, không có sự kiện nào. Watson có dịp gặp nhà tâm lý học Michael Supa.
Bằng cách đó, chúng ta không chỉ tiết kiệm chi phí sản xuất mà còn bán được dễ hơn. Từ trước đến nay người ta vẫn tin rằng Thomas Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường thế giới cần năm cái máy tính. Năm đó, nó có lãi ròng hai triệu đôla trong 12 triệu doanh thu.
Vậy thì lễ ra mắt này phải là dịp để thiên hạ gọi máy tính là IBM 701. Khi đó Watson đã nói đến một cái gì đó gọi là xử lý dữ liệu, điều mà không gây ra một ấn tượng nào với tôi và người nghe, vì chẳng ai quan tâm và không ai biết gì về nó. Những thương hiệu lớn được hình thành từ những hoài bão lớn và IBM cũng hình thành từmột hoài bão không nhỏ chút nào, Haig viết.
Đoạn cuối của bức thư viết: Do những chính sách mà chính phủ của ông đang tiến hành đi ngược lại những mục tiêu mà tôi phấn đấu và tiêu chí của huân chương, nay tôi trả nó lại cho ông. đã nhấn mạnh nó hơn cả một khẩu hiệu. Tám mươi năm, sau khi Watson đặt IBM trên nền tảng Man con người, tập đoàn này vẫn đặt nhân sự ở vị trí số một.
500 đại biểu đến từ 43 quốc gia đã chọn Watson của Mỹ làm chủ tịch ICC. Người bán hàng, người quản lý, công nhân sản xuất, nhân viên thực hiện dịch vụ tất cả có chung cơ sở là con người. Phương thức của Watson trong thời gian dài là cho thuê máy, từ Mỹ đến các nước khác.
1930 của Watson, khi ông rất thích giảng bài về các quy tắc, văn hóa của công ty trong trường học của IBM ở Endicotte bên cạnh việc huấn luyện tay nghề. ngược lại phương pháp của Watson. Watson biết đây là thời kỳ đầy thử thách mà ông phải trải qua.
Tom còn thực thi chính sách khuyến khích nhằm động viên các nhà quản lý của IBM thách đố lẫn nhau. Cơ hội đó chính là đưa IBM đi sâu vào máy tính hiện đại, trong nhiều năm, trước khi từ giã những cái thẻ nhớ bằng cách đục lỗ. Thế nhưng giai thoại đó đã được truyền tụng từ lâu như là nghệ thuật đối nhân xử thế được trích dẫn nhiều nhất trong các sách dạy làm người.