Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn.Đừng có đánh thức những bông hoa ly của ta nữa!Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng.Nott ngồi xuống bên bờ hồ uống một ngụm nước trong khi con ngựa đen uống lấy uống để dòng nước trong lành.Tiếng thì thầm nổi lên khắp nơi.Tôi sẽ dám bắt đầu lại từ đầu.Nhưng hãy nói đi, ngươi muốn hỏi ta điều gì?Những tia sáng đã xuyên qua những tán lá dày tỏa xuống vùng đất, làm sáng cả một khu rừng.- Người thật sự là Mẹ của các loại đá à? Nếu vậy, chắc Người không biết gì nhiều về cây bốn lá, phải không ạ?Còn nếu Người không muốn nói chuyện bây giờ thì con sẽ quay lại sau ạ.
