Tôi thực hiện một thí nghiệm để xem niềm mong chờ của người may mắn và người không may ảnh hưởng đến việc họ nỗ lực giải quyết một vấn đề hóc búa như thế nào.Lát sau, có náo động chi đó ở góc bên kia nhà hàng, tôi ngó sang có chuyện gì.Những lần này tình huống có khác, vì tôi đã biết câu trả lời từ lâu rồi.Họ dường như chỉ linh cảm vậy thôi.Trước khi soạn bài trắc nghiệm này, tôi xem lại những quyển sách nổi tiếng và những tài liệu học thuật về đề tài này, và liệt kê những kỹ thuật thúc đẩy trực giác được đề cập tới thường xuyên nhất – bao gồm một loạt phương pháp như dọn sạch đầu óc, thiền định, tìm nơi yên tĩnh, và suy tưởng.Một tháng sau gặp lại Joseph, anh kể cho tôi biết chuyện gì xảy ra.Sau đó tôi so sánh điểm số của người may mắn và người không may với điểm số của người trung hòa.Có lẽ bạn sẽ phải viết vài lá thư, fax, e-mail và gọi vài cú điện thoại, hay gặp gỡ ai đó, hoặc phải thay đổi vài thói quen cụ thể.Không ai nhận ra là phần dưới gương mặt họ được kéo thành một nụ cười.thực sự, đôi khi chúng làm nên sự khác biệt giữa cái sống và cái chết.
