Sau hai tuần đó, cảm giác khi ngồi phòng giấy mà không có chuyên môn qua đi.Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.Phải vùng ra khỏi tình trạng này.Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc.Cho chuông báo thức kêu, thò tay tắt.Ai có lương tâm và danh dự của người nấy.Và bị bắt vở thì mặt mũi tối sầm như mặt trời bị cho một chầy lặn luôn.- Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn.Cái nào không nhớ được thì cũng tốt.Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình.