Sid đang chìm sâu trong giấc ngủ yên bình với giấc mơ hy vọng về một điều kỳ lạ sẽ đến vào ngày mai. Mụ muốn có cả hai điều: trước tiên mụ muốn Nott giết chết Merlin, và thứ hai mụ muốn lừa Sid đi khỏi nơi này để mụ có thể chiếm được Cây Bốn Lá thần kỳ trong trường hợp nó sẽ mọc đâu đó trong khu rừng này. Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm.
Khi đưa ánh mắt nhìn sang người đối diện, cả hai chợt thấy có điều gì dường như quen lắm, gợi lên từ rất xa xăm nhưng cũng thật gần gũi. - Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình.
ngay dưới chỗ chàng ngồi. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Thật ra, Sid cũng cảm thấy rất rõ cái khả năng hiếm hoi của mình khi chàng chọn vị trí ngẫu nhiên này.
- Không một cây bốn lá nào có thể mọc ở đây được. Chúng phủ xuống con đường mà Nott đang phi ngựa về thành lẫn chỗ mụ phù thủy Morgana nham hiểm. Chính vì vậy mà ta gọi nó là sự may mắn tốt lành, là điều mà ai trong chúng ta cũng đều mong ước.
Vì thế Merlin sẽ thoát chết và sẽ đưa cho ta Cây Bốn Lá thần kỳ. Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình. Nghe xong, tất cả sự hồ hởi, phấn khích ban đầu của các hiệp sĩ bỗng biến mất.
Sid là một hiệp sĩ chứ không phải là một người làm vườn chuyên nghiệp, vì thế chàng cần phải hỏi xin ý kiến của một người hiểu biết về cây cối. - Dẫu sao thì ta cũng đã sống với những giấc mơ thật đẹp mấy ngày qua trong khu rừng này. Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu.
Bí quyết thành công và may mắn của Max nằm ở câu chuyện kỳ diệu mà người ông đã kể lại cho Max từ nhiều năm trước. Ngươi nổi tiếng là xấu xa. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế.
Sequoia bắt đầu lắc lư thân hình vĩ đại của mình, cất lên tiếng nói nặng nề: Giờ đây, anh chỉ chăm chú vào mỗi một điều: căng mắt tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào giúp anh tìm thấy cây bốn lá. Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt:
- Ta không phải là một hòn đá biết nói. hay thực hiện nó ngay khi có thể. Thôi, ngươi hãy đi đi và chớ đánh thức chúng dậy nữa.
Nott bắt đầu cảm thấy căm ghét sự may mắn. Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này. - Ai đó? Sid bừng tỉnh.