Bạn bảo chị: Đọc sách gì không mang vào cho. Hãy làm một chút miêu tả về âm thanh phố xá. Có thể chửi bậy, làm bậy bậy hơn bất cứ kẻ thô bỉ nào.
Con người? Họ là ai? Đồng chí công an ấy, người trông xe kia. Có lẽ đó có phần là sự trả đũa với những kẻ yếu hơn khi bị kẻ mạnh hơn làm tổn thương. Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm.
Bạn thử phân tích kỹ hơn sự lạc lõng của mình trong thế giới này. Họ còn bất lực hơn nữa. Chưa đến tuổi để vô vi vô vị.
Cái mà đôi lúc vì nhận thức được mà mình tưởng mình vô cảm hoặc chai sạn. Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh. Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc.
Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình. Hồi lễ mừng thọ ông bà nội, bạn được giao nhiệm vụ thay mặt các cháu phát biểu, bạn có hứa sẽ học tốt và nên người, không ăn bám nữa sau vài năm. Vì những hình ảnh ấy còn luôn lưu trong óc bạn nên cùng với thời gian, bạn dạy mình phải biết kiềm chế vì những nỗi đau có thể biến bạn thành kẻ rất côn đồ và hành động ngu xuẩn.
Còn hắn là con mèo câu bộ ngực của cô ta. Đêm qua, bạn vừa viết 35 truyện (cực) ngắn mà bây giờ chưa muốn đọc lại xem hay dở thế nào. Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả.
Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó). Vậy thì nó là một giấc mơ. Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét.
8 giờ dậy thì cái ngực lại rát. Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết. Tôi nói: Con mèo ở trên này rồi.
Nhưng những thứ đó hơi hiếm. Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ. Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác.
Họ sẽ chọn một thế giới hòa bình chứ, tất nhiên. Cũng như tự tìm thấy động lực trong lúc động lực chưa tìm đến với mình. Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo.